Hoài Điệp Hạ Phương

Mai Tôi Chết

Mai tôi chết... thuyền tình xuôi biển rộng
Lời hẹn hò theo gió mịt mù xa!
Và kỷ niệm như ánh trăng mờ tỏ
Một lần nào tiềm thức gọi, thoáng qua!
Mai tôi chết, con đường về sẽ lạ
Phố có buồn khi vắng bóng hình quen ?
Đôi cánh thư nằm im lìm trong góc
Sầu nối sầu khi mưa rót vào đêm!
Mai tôi đi... người thương ơi, đừng khóc !
Xin dấu dùm dòng nước mắt trào tuôn!
Phách tôi vẫn vấn vương tình tha thiết
Lệ người rơi tôi ướt cả linh hồn!
Mai tôi đi thành phố sẽ vui hơn
Trong đôi mắt lần cuối cùng nhìn lại!
Mai tôi chết có gì đâu mà ngại ?
Giấc ngủ dài, hay…một chuyến đi xa !
Nếu tương lai, còn hẹn lại với qua
Xin làm vạt nắng chiều buông thật khẽ
Những bóng nắng lung linh đi rất nhẹ
Suởi ấm vài đôi mộ chí giạt xiêu
Mai tôi đi là bỏ hết thương yêu ?
Không! Tôi vẫn đó! Hồn bên đời sôi động...

 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mai Tôi Chết"